30 kiệt tác điêu khắc khiến bạn phải nghi ngờ lực hấp dẫn
Thứ ba, 20/02/2018
Khả
năng sáng tạo trong nghệ thuật là vô hạn, và đôi khi, nó có thể khiến
niềm tin, thành kiến và thậm chí cả những khái niệm về có thể và không
thể của chúng ta phải lung lay.
Các
tác phẩm điêu khắc là một phương tiện tuyệt vời cho phép các nghệ sĩ
thực hiện các thủ thuật ‘đánh lừa’ thị giác và gây rối trí não của chúng
ta với các khái niệm về logic. Bộ sưu tập tác phẩm điêu khắc dưới đây
có thể khiến bạn phải nghi ngờ những định luật về trọng lực và vật lý,
chúng sẽ khiến bạn bạn tự hỏi làm thế nào họ lại có thể làm điều đó?
Những tác cân bằng một cách ngoạn mục khiến bạn phải ‘vò đầu bứt tai.’
#1 Force Of Nature của Lorenzo Quinn
#2 Wire Fairies của Robin Wight
#3 Wursa của Daniel Firman
#4 Trans Ī Re của redrik Raddum
#5 Floating Stone của Smaban Abbas
#6 Coffee Kiss của Johnson Tsang
#7 “Take My Lighting But Don’t Steal My Thunder” của Alex Chinneck
#8 Les Voyageurs” của Bruno Catalano
#9 Wurf VI của Anna Borgman và Candy Lenk
#10 Book Sculptures của Alicia Martin
#11 Vaartkapoen của Tom Frantzen
#12 Window With Ladder – Too Late For Help của Leandro Erlich
#13 Balancing Sculptures của Jerzy Kędziora
#14 Pentateuque của Fabien Mérelle
#15 The Virgins Of Apeldoorn của Elisabet Stienstra
Canada
nổi tiếng thế giới với si rô, khúc côn cầu, cảnh sát trên lưng ngựa,…
nhưng đâu mới là lý do khiến hơn 100.000 người di chuyển đến Canada mỗi
năm và ở lại đó?
‘Đất nước
của lá phong’ ngoài những ưu việt về chính sách kinh tế, còn có một điều
mà ai cũng dễ cảm nhận được khi đến mảnh đất này đó chính là phẩm chất
của người dân. Nét lịch sự, sự tôn trọng quyền con người và quan tâm đến
người khác… theo một số nghiên cứu, người ta nhận thấy rằng từ mà người
Canada dùng thường xuyên nhất là “xin lỗi”, họ vô cùng lịch sự và mến
khách,… Dưới đây là 14 lý do nổi bật khiến không ai muốn rời Canada.
1. Khi một cư dân Canada không có gì để làm, họ sẽ ra đường với những tấm áp phích để cổ vũ người khác cố gắng
2. Biển số xe thân thiện với hình chú gấu dễ thương
Trước
năm 1999, tấm biển số xe có hình dáng của một chú gấu Bắc cực đang đi
bộ là biểu tượng của vùng lãnh thổ phía bắc có tên là Nunavut. Sau đó họ
bắt đầu sử dụng các tấm biển số thông thường, nhưng bạn vẫn có thể tìm
thấy một số tấm biển hình gấu này trong bộ sưu tập đồ cũ, cổ của ai đó.
3. Người Canada khá hài hước, và chúng ta không thể phủ nhận điều đó
Một
cư dân Montreal đã làm một chiếc xe hơi từ tuyết đúng với kích cỡ xe
thật và “đậu xe” ở nơi sai quy định. Thậm chí anh ta còn để cần gạt nước
ở kính chắn gió để tăng tính chân thực. Ngay sau đó, cảnh sát đã đến và
sau khi xem xét kỹ lưỡng chiếc xe, nhận thấy xác thực đây là một chiếc
xe “giả”, cảnh sát đã để lại một phiếu phạt đặc biệt với nội dung “Bạn đã mang đến cho chúng tôi một đêm thật thú vị!!!” kèm theo tiếng cười và biểu tượng mặt người.
4. Dầu mỏ dồi dào và thiên nhiên tươi đẹp
Canada
đứng thứ 3 thế giới về trữ lượng dầu mỏ chỉ sau Venezuela và Saudi
Arabia. Thiên nhiên rất hào phóng với đất nước này: bên cạnh dầu mỏ, còn
có rất nhiều nước ngọt, nhiều hồ nước tuyệt đẹp và những khu rừng được
bảo vệ tốt.
5. Có một tổ chức từ thiện giúp đỡ phụ nữ bị ốm nặng làm việc nhà
Tổ
chức “Cleaning For A Reason” có trụ sở tại Hoa Kỳ và cũng hoạt động tại
Canada. Mục đích của dự án là giúp đỡ dọn dẹp và làm sạch nhà cửa miễn
phí cho những phụ nữ đang phải vật lộn để chống lại trọng bệnh. Đây là
một ý tưởng tuyệt vời đáng ngưỡng mộ.
6. Tiền của Canada không bị nước làm hư hại và còn tiết lộ những bí mật bất ngờ
Tiền
của Canada không chỉ là khác thường, mà nó còn ngoài sức tưởng tượng:
Trước tiên, nếu bạn ngâm nó trong nước, nó không hề bị hư hại gì cả.
Thậm chí bạn có thể rửa nó bằng xà bông vì nó được làm bằng nhựa thay vì
giấy.
Thứ
hai, tiền đô Canada có hình ảnh ba chiều ẩn được đặt ẩn bên trong lá
phong. Một số người cũng cho rằng tiền Canada có mùi giống như si rô
(cây) Phong cổ điển.
7. Người Canada
rất hiếu khách. Trên thực tế, họ hiếu khách đến mức thậm chí còn chế tạo
một bệ hạ cánh đặc biệt trong trường hợp người ngoài hành tinh đến thăm
Người
Canada luôn chào đón mọi người, thậm chí cả người ngoài hành tinh. Ở
Saint Paul, Alberta, còn có cả bãi đáp thẳng, nơi các vị khách từ các
thiên hà xa xôi có thể dễ dàng đổ bộ tàu vũ trụ hoặc bất kỳ phương tiện
vận tải nào khác.
8. Cảnh sát vô cùng ân cần, tử tế
Nếu
bạn nghĩ rằng cảnh sát này muốn kiểm tra giấy phép kinh doanh của cô bé
thì bạn đã sai. Anh ấy muốn mua một ly nước chanh của cô bé. Thật là
một hành động dễ thương.
Người
Canada rất văn minh và lịch sự. Có lẽ vì người Canada không muốn làm
tổn thương người khác, họ thường dùng rất nhiều những từ ngữ như ‘có
thể’ hay ‘không tệ’ , những từ ‘cảm ơn’ và ‘xin lỗi’ được dùng phổ biến
nhất. Trên báo chí Canada có đầy những câu chuyện về sự tử tế của
người dân.
Ví
dụ như một trường hợp đăng tải trên National Post cho hay ở Edmonton,
Derek Murray, một sinh viên luật đã bật đèn pha xe hơi cả ngày. Khi
anh quay trở lại, anh thấy ác quy xe bị cạn và có một lời nhắn để lại
trên kính chắn gió: “Tôi thấy anh để đèn xe suốt. Có lẽ chiếc xe sẽ
không đủ pin để khởi động nữa. Tôi để lại cho anh một cái sạc pin bên
trong hộp các-tông đặt cạnh hàng rào”, theo BBC.
10. Canada bảo vệ được diện tích rừng lớn gấp đôi lãnh thổ nước Bỉ
Người
dân Canada rất có ý thức bảo vệ thiên nhiên. Ngành công nghiệp đã trở
thành mối đe dọa đến một cánh rừng cây lá rộng độc đáo của họ, bởi vậy,
họ đã trồng một khu rừng mới lớn nhất trên hành tinh này, và đặt tên nó
là “Great Bear”. Năm 2016, họ đã quyết định sử dụng 15% diện tích rừng
cho ngành công nghiệp và 85% còn lại là cho hành tinh này. “Chúng ta nên đưa ra những ý tưởng làm thế nào để thay đổi mô hình kinh tế và cứu sống nơi mà chúng ta đang sinh tồn” – Đây là phương châm của Canada trong việc bảo tồn thiên nhiên.
11. Ở Canada người dân luôn sẵn lòng giúp đỡ người gặp khó khăn
Các sinh viên của trường Halifax đã khoác những bộ đồ đã qua sử dụng nhưng vẫn rất chất lượng lên các cây cột với ghi chú: “Dành cho những người cần nó.”
12. Người dân Canada rất thành thực
Đây
là cột thu và thối tiền đặt ở cửa quay đã bị hỏng trên một trong những
trạm tàu điện ngầm ở Canada trước khi các công nhân kịp đến sửa chữa nó.
Nếu có gì đó bị hỏng, điều đó không có nghĩa là bạn có thể vi phạm luật
pháp và được đi tàu xe miễn phí – đó là điều mà người Canada nghĩ.
13.
Đất nước Canada đẹp đến mức một bức ảnh chụp qua Camera an ninh trên
đường cũng đẹp tựa như một bức ảnh của National Geographic
Mặc
dù Canada rất lạnh, nhưng đó là một đất nước rất đẹp với rất nhiều vùng
đất để khám phá. Bạn có thể phải dành cả đời để khám phá tất cả.
14. “Tôi cứ nghĩ rằng tôi đã nhận một phiếu phạt, nhưng sau đó tôi nhận ra rằng mình đang ở Canada.”
Những
con Thú, con Chim, con Cá… thuộc những Loài càng mạnh mẽ của Tự nhiên
có vẻ như càng có sự ‘tự trọng’ rất cao : chúng không tranh ăn với con
thú nhỏ (điều đó thậm chí không thể xảy ra với ‘đẳng cấp Loài’ của nó ),
không ngồi không ăn bám vào ‘lao động’ của những con thú nhỏ, hay như
bọn sinh vật kí sinh luôn hút máu mủ Thân Chủ, Vật Chủ. Đến khi già yếu
quá, những con Thú một thời dũng mãnh ấy bỏ đi sâu vào rừng thẳm mà nằm
gục chết ở nơi rất khó phát hiện ra nó: không muốn con vật khác nhìn
thấy nó trong hình ảnh đã mất đi sự uy dũng ngày xưa. Bọn trẻ con
khi chưa là người Dũng Mãnh, nói chung là đã có lòng tự trọng khi đi
học thể hiện ở chỗ tuân thủ, tự giác, không quay cóp, biết xấu hổ khi
sai…
Trong Tiểu thuyết rất nổi tiếng: Không Gia Đình, một Nghệ sĩ
lừng danh Châu Âu, đã bị bệnh tật lấy đi mất giọng ca tuyệt vời. Ông
không cố kiết đòi được tham gia biểu diễn hoành tráng như xưa…đổi tên
tuổi, mai danh ẩn tích. Nhưng tình yêu Nghệ thuật và tấm lòng cao cả
nhân hậu không bao giờ nguội tắt. Ông đã truyền thụ điều đó cho cậu bé
Remi và đến cả 3 chú Chó, cùng Khỉ Jolicơ trong gánh xiếc rong của mình.
Đến mức chú Khỉ đó khi bị viêm phổi cấp cũng biết từ chối sự hưởng thụ
mà đòi người ta mặc cho đồng phục Nguyên Soái, biểu diễn cùng gánh nhạc
xiếc thân yêu của mình, không được toại nguyện chú chết như một vị tướng
đầy tự trọng . Đến lượt ông kiệt sức chết vùi trong đêm tuyết lạnh bên
đường, nhưng đã nhường lại hơi ấm cuối cùng cho cậu bé Remi thân yêu.
Tô
Tần, người giữ ấn Tướng Quốc của 6 nước Chư hầu trong chiến lược liên
minh ‘Hợp Tung’ thời Xuân Thu Chiến Quốc, lừng lẫy uy danh chức quyền
đến vậy mà đi đâu cũng khiêm nhường, cung kính với dân chúng. Trong khi
anh đánh xe ngựa của Ông ấy lại cậy cái chỗ làm việc của mình bên cạnh
Tô Tần mà đi đâu cũng lên mặt hách dịch, đòi hỏi miếng ăn không biết đến
sự khinh ghét của dân chúng. Vợ anh ta biết vậy thấy xấu hổ mà đòi li
dị. Mới biết lòng tự trọng không có giới tính, mà có ở những con người
biết đến liêm xỉ mà thôi. Người ta thấy
rất nhiều công chức nhỏ thời nay ‘nịnh thối’ cấp trên với dáng vẻ rất
thảm hại nhưng ngoắt cái chất chưởng, bố láo với dân chúng đến mức khiến
mặt vợ của họ trở nên biến đổi từ tần tảo sang phì nộn, từ đoan trang
sang ăn nói tráo trở như như ‘Tú Bà’ buôn quan hệ.
Một số
ca sĩ ngôi sao tên tuổi, một thời lừng lẫy thế giới Show Biz với hàng
chục vạn người hâm mộ, định kì biểu diễn tại những sân vận động lớn chật
kín người… rồi cũng đến lúc hết thời … Họ buồn ghê lắm…Sau đó nhiều khi
có những ông Bầu gom được cả nghìn người mua vé xem biểu diễn đến mời
họ tham gia cho xôm trò, nhưng họ chấp nhận cuộc sống thiếu thốn hơn mà
từ chối với âm thầm niềm kiêu hãnh ngày xưa…đó không nên hiểu là ‘chảnh’
mà thực ra là họ tự trọng đấy thôi. Họ không muốn đứng sau, ăn theo
người khác, không muốn ai thương hại ban phát cho họ, báo chí tọc mạch
và tự thấy xấu hổ nếu ai gọi họ bằng những danh hiệu xưa họ có. Thực ra
cũng là một cách mai danh ẩn tích. Không
như nhiều Nghệ sĩ có được danh hiệu không hẳn là vì Nghệ thuật, nhưng
đã xộc xệch lắm, hát đã chán lắm, những bài hát của một thời giờ đã lạc
lõng lắm…cứ nhoi nhoi giằng lấy micro nhảy lên sân khấu…
Có
nhà Thơ rất được mến mộ bởi những áng thơ Tình thấm đẫm trái tim con
người…Ai cũng cho rằng dường như ông thấu hiểu , thấu đạt đến mọi điều
Nhân sinh. Ây vậy mà khi được mời đến dự sinh nhật một đứa bé cháu người
bạn, gia đình họ long trọng đề nghị ông làm một bài thơ ngắn tặng cháu
bé. Ông từ tốn đáp lời từ chối : tôi thực ra ngoài Thơ ra lối sống cũng
không được tốt, thiếu cái chuẩn mực của của một đấng đến tuổi làm cha
làm ông, tôi vốn không có duyên chơi với con trẻ và chả hiểu biết mấy
tâm tính của chúng. Cháu của Bạn đây lần đầu tôi gặp, trong ngày lễ sinh
nhật này nên nói điều hay ý đẹp chân thực từ đáy lòng và bởi phẩm cách
đáng trọng trong cư xử thường nhật của người ruột thịt. Tôi đã không có
cái hay đó để thực hiện nổi đề nghị của bạn, nên xin mọi người cứ vui tự
nhiên như buổi lễ đang có mà tôi được hạnh phúc chứng kiến. Nhà Thơ đó
thật ý nhị và rất tự trọng. Không như một số nhà văn thơ khác thực là
‘ăn mày dĩ vãng’ hoặc không sáng tác nổi, nhảy sang kiếm cơm linh tinh ở
những lĩnh vực rất xa lạ, toàn thất bại và đầy tai tiếng
Có Thày
giáo gia cảnh không lấy gì làm dư dả, sống bằng đồng lương đi dạy học.
Nhưng đến khi được tổ chức nào đó mời, thường từ chối chỉ vì họ đọc được
rằng thực chất những buổi học đó chỉ là giải ngân tiền dự án cho xong
chuyện, những người được mời đến học chỉ dự cho đủ mặt để đánh trống ghi
danh, hay muốn hóng hớt nghe được những mẩu thông tin ‘kì bí’, hoặc chỉ
dự, thậm chí rất đông khi buổi học, hội thảo đó có các cơ quan truyền
thông, có các vị tai to mặt lớn, có vài người nổi danh để họ có vẻ quan
trọng theo. Tôi biết những Thày giáo đầy tự trọng, không như đại đa số
đồng nghiệp trình độ kém cỏi, cố tình làm khó thi cử và giả lả, chớt nhả
với Học viên để đòi ăn chơi và nhận phong bì. Đa phần những kẻ như thế
về hưu rồi, thực chả còn năng lực gì nhưng vẫn dựa vào danh hão, cánh
hẩu mà tham gia dự án này chương trình khác hết cả chỗ của các trí thức
trẻ cần có sân chơi và thể hiện nghề nghiệp. Họ tự nhận là ‘cây Đa cây
Đề’ mà thực chất là ‘Cây Rau Muống sống lâu’
Không hiếm các Tổng
Giám đốc, các chính khách biết tự từ chức khi làm không trọn bổn phận,
hay trong tổ chức mình xảy ra sự cố không mong muốn. Thậm chí Bộ trưởng
Bộ Lao động Xã hội Nhật Bản vừa lên chức được 2 tháng, trước vụ việc
khai man và mất hồ sơ người về hưu hưởng lương ngân sách ( do từ các đời
Bộ trưởng khác để lại ) nhưng nhận trách nhiệm mà từ chức vì lí lẽ rất
đơn giản : khi anh ứng cử vào vị trí đó anh đương nhiên phải nghiên cứu,
tiếp nhận mọi vấn đề từ quá khứ để lại và tiếp tục đề ra giải pháp cho
nó. Đó là sự tự trọng rất chính trực chứ không nhiều chính khách, Tổng
giám đốc mặt trơ trán bóng lì lợm nói tại diễn đàn quan trọng cả nước
rằng : sự cố đó là từ thời người tiền nhiệm nên vô can. Hay như Bộ
trưởng Quốc phòng Hàn Quốc từ chức vì vụ gây hấn bất ngờ của Bình Nhưỡng
bắn pháo lên Đảo biển làm chết dân thường và binh lính nước mình , chứ
không như nhiều quan chức vô lương tâm vẫn níu giữ ghế khi công dân mình
bị nước ngoài bức hiếp vô lối sờ sở , vẫn có thể nhăn nhở đi giao lưu
đây đó phát ngôn các giá trị to tát
Người ta biết đến Thủ Tướng
Quốc Vụ Viện Trung Quốc Chu Dung Cơ, sau khi nỗ lực làm tuyệt vời sứ
mệnh cao cả của mình ở cương vị đó với Đất nước với câu nói nổi tiếng ‘Hãy chuẩn bị cho tôi 100 viên đạn và 100 cỗ quan tài, 99 cái tôi giành cho cải cách còn 1 cái sẽ giành cho chính tôi’.
Ông đã về hưu, an nhiên tự tại ở một nơi rất xa Thủ Đô, với phong cảnh
Đất Trời tuyệt đẹp để vui thú với những đam mê văn hóa ‘Thư pháp’ mà xưa
bận rộn ông không có thời gian. Tuyệt không bàn đến chính sự hay dòm
ngõ can thiệp vào đương sự, không kể lể về những bí bách khi đương chức.
Thật là tự trọng thay. Ngẫm lại bao nhiêu chính khách khác khi đương
chức thực là hèn lắm, chả làm nổi trò trống gì. Khi hạ cánh cảm thấy
không còn gì để mất nữa và dựa vào cái tuổi ai cũng ngại động vào nên
bàn soạn chuyện chính trị vẫn như kiểu ‘lựa cỗ mà ăn’ thôi nhưng làm rối
trí Thiên hạ. Nhưng bảo họ viết hồi kí đi thì tịnh không dám, đơn giản
là kiểu gì họ cũng có dám nói thật đâu ?!
Tự trọng là thuộc tính
chung cần có ở mọi người, vốn ảnh hưởng tự nhiên từ cư xử của người Lớn (theo nghĩa tuổi tác và chức vụ ) mà củng cố dần hay bị mất đi. Trên đây
mới chỉ là đôi nét điển hình thôi, chứ thực tiễn về điều này thì vô vàn
ví dụ hay dở. Tất nhiên chúng ta hướng tới hình thành lòng Tự trọng dựa
trên liêm chính, chính trực và trách nhiệm trong các quan hệ xã hội.
Canada
còn được gọi bằng cái tên là “đất nước lá phong”, có diện tích lãnh thổ
rộng 9.984.670 km2, là quốc gia lớn thứ hai trên thế giới. Chúng ta hãy
cùng xem vùng đất rộng lớn này có bao nhiêu điều bí mật mà bạn chưa
được biết đến.
1. Canada lúc lạnh nhất còn lạnh hơn cả sao Hỏa
Mùa
đông ở Canada vô cùng giá lạnh là điều mà chắc hẳn mọi người đều biết,
nhiệt độ trung bình vào tháng 1 ở thủ đô Ottawa là -14,4℃.
Điều
khiến người ta kinh ngạc đó là vào ngày 3/2/1947, tại ngôi làng Snag
thuộc vùng Yukon nhiệt độ giảm xuống đến -63℃. Sự thật thì nhiệt độ thấp
như vậy không khác gì trên bề mặt sao Hỏa cả, nhiều khi còn lạnh hơn.
2. Diện tích hồ ở Canada lớn hơn tất cả các quốc gia khác trên thế giới
Canada
có đường bờ biển dài nhất thế giới, nguồn nước ở đây vô cùng phong phú,
diện tích mặt hồ của quốc gia này lớn hơn của bất cứ quốc gia nào trên
thế giới.
Chỉ tính riêng 10 hồ
lớn nhất của Canada, tổng trữ lượng nước ước tính đã chiếm 25% tổng
lượng hồ trên toàn thế giới (khoảng 91.000 km3).
3. Những người ở cực Bắc của trái đất định cư tại Canada
Vùng
Alert thuộc phía bắc khu vực Nunavut của Canada chỉ cách điểm cực Bắc
817 km, có vĩ độ là 82°30’ Bắc (vĩ độ của Bắc Cực là 66°34’), là nơi
định cư của những người ở cực Bắc của địa cầu.
Chỉ
có khu vực giáp với cực mới có thể xảy ra hiện tượng ‘ban đêm vùng
cực’. Mỗi năm từ tháng 11 đến tháng 2, vùng Alert đi vào đêm vùng cực,
thời gian mặt trời chiếu sáng trung bình trong 4 tháng này là bằng 0. Du
khách có thể đến đây để cảm nhận hiện tượng ban ngày vùng cực, ban đêm
vùng cực cũng như cực quang ở nơi cực địa này.
4. Đi ở nơi giao nhau giữa lục địa và đại dương ở Canada mất 5 năm
Canada
là quốc gia có đường bờ biển dài nhất thế giới với tổng chiều dài lên
đến 240.000 km, trải dài từ Đại Tây Dương ở phía đông sang Thái Bình
Dương ở phía tây, và giáp Bắc Băng Dương ở phía bắc.
Giả
sử như bạn đi men theo nơi liên kết giữa lục địa và đại dương ở Canada,
dù không làm gì cả cứ thế mà đi, bạn cũng sẽ mất 5 năm mới đi hết được.
Trong
hơn 200 quốc gia và vùng lãnh thổ trên trái đất, mật độ bao phủ rừng ở
Canada chiếm 1/10 toàn thế giới, hình thành nên nguồn oxy tự nhiên rất
dồi dào. Đa số rừng ở đây đều được chính phủ mở cửa và tham quan miễn
phí.
6. Thành phố duy nhất có tường thành cổ ở Bắc Mỹ
Thành
phố cổ Quebec là thành phố duy nhất có tường thành cổ ở cả khu vực Bắc
Mỹ, tường thành có chiều dài lên đến 4.6 km và mất hơn 10 năm để hoàn
thành.
7. Công viên quốc gia ở Canada còn lớn hơn cả một quốc gia
Hệ
thống công viên quốc gia của Canada vô cùng hoàn thiện, tổng cộng có 47
công viên quốc gia và mỗi nơi đều có đặc điểm riêng. Công viên quốc gia
Nahanni nằm ở khu vực Tây Băc Canada (NWT) có tổng diện tích 30.050
km2, lớn hơn diện tích của cả đất nước Israel.
Công
viên quốc gia Nahanni từng bị đại dương bao phủ trong suốt hàng triệu
năm, hiện nay bạn vẫn còn có thể tìm thấy chứng cứ của cuộc biến đổi to
lớn đó.
8. Thủy triều cao nhất thế giới
Mỗi
ngày ở Fundy Bay thuộc tỉnh New Brunswick ở Canada có thủy triều với
hơn 100 tỷ tấn nước ra vào, tạo nên thủy triều cao nhất thế giới.
Độ
cao của ngọn thủy triều ở đây lên đến 15 m, lượng nước tương đương với
tất cả dòng sông trên thế giới hợp lại, sức mạnh của ngọn thủy triều này
thậm chí có thể tạo nên sóng thần.
9. Canada có nhiều khu vực bảo tồn bầu trời sao đêm nhất thế giới
Canada
có hơn một nửa khu vực bảo tồn bầu trời sao đêm trên thế giới. Bên
trong công viên quốc gia Wood Buffalo tọa lạc khu bảo tồn bầu trời sao
lớn nhất thế giới.
Vào
tháng 8 hàng năm, tại công viên Cypress Hills Interprovincial nơi có
bầu trời đêm tối nhất thế giới sẽ tổ chức “Bữa tiệc trời sao mùa hè
Saskatchewan”, những người yêu thích thiên văn đến từ các nơi trên thế
giới sẽ tụ hội về đây cùng trải qua khoảng thời gian những đêm ngắm sao
tuyệt đẹp.
K-Pop: Bí mật của sức mạnh mềm khiến Hàn Quốc chinh phục cả thế giới
15:04, 05/02/2018
Ra đời để cứu nguy cho “sự ô nhục” của Đại Hàn, chấp nhận đào tạo trong lò địa ngục, hàng triệu thần tượng K-pop tiết lộ bí mật về sự ‘xâm lăng’ của văn hoá Hàn Quốc: Văn hoá truyền thống không phải ở trong bảo tàng. Nó là sức mạnh mềm có thể thay đổi cả thế giới!
Mới nổi lên chỉ khoảng 2 thập kỷ qua, ngành công nghiệp giải trí Hàn Quốc đặc biệt là các nhóm nhạc “Thần tượng” đã giúp đất nước này thu về rất nhiều lợi ích kinh tế và tạo dựng một hình ảnh “Hàn Quốc sành điệu”, như cách nhà văn Euny Hong hài hước nhận định.
Chỉ riêng trong tháng 10 năm 2017, những buổi họp mặt với người hâm mộ (fan meeting) của các nhóm nhạc Thần tượng (Idol) và diễn viên nổi tiếng Hàn Quốc tại Đài Loan đã bán được 47.000 lượt vé, thu về hơn 112 tỷ đồng. Thông thường, các buổi mở bán vé trên mạng của những xuất diễn ngoài hải ngoại với hàng nghìn vé đều hết sạch trong vòng vài phút.
Làn sóng Hàn Quốc đã khiến Trung Quốc và Nhật Bản lo lắng, thậm chí phát động phong trào chống Hàn lưu. Và quả thật văn hóa Hàn đã lan tỏa và ảnh hưởng tới rất nhiều các quốc gia trên toàn thế giới, từ Mỹ, châu Âu, Mỹ La tinh, Đông Nam Á, Tây Á cho tới tận châu Phi, châu Úc.
Nhưng K-Pop có đơn giản chỉ là những nhóm nhạc đông đảo và bắt mắt. Với kiểu vũ đạo tập thể chính xác, ăn khớp một cách hoàn hảo. Những bài Hook song (ca khúc có giai điệu bắt tai, lặp đi lặp lại nên rất dễ “gây nghiện”). Những màn “thời trang sân bay” thu hút, phong cách ăn mặc từ đời thường đến trên sân khấu đều được chăm chút tinh tế và tạo thành xu hướng. Cùng với đó là hình ảnh cá nhân với những phẩm chất, lối sống hoàn hảo hay đầy cá tính trong mắt người hâm mộ.
Sự “xâm lăng” của K-Pop có phải chỉ khiến giới trẻ mê đắm trong thế giới hoàn hảo của các Idol. Bắt chước họ từ cách ăn mặc, cử chỉ cho tới định hướng cho tương lai. Mặc dù không thể phủ nhận rằng các Idol khiến giới trẻ coi trọng và hướng tới các giá trị vật chất và hình thức nhiều hơn.
Nhưng người hiểu chuyện, khi nhìn vào bất kỳ sự kiện nào cũng đều nên tìm ra những bài học đáng giá cho mình. Với sự khách quan và cầu thị, chúng ta có thể nhận ra đằng sau thành công của K-Pop ẩn chứa những điều rất có ý nghĩa cho bản thân mỗi người và cả quốc gia.
Các “Thần tượng” ra đời để cứu nguy cho “sự ô nhục” của Đại Hàn
Ít ai có thể ngờ rằng sự ra đời của cơn sóng thần Hàn lưu lại là từ trong khủng hoảng kinh tế. Năm 1997, khi cả châu Á chao đảo vì khủng hoảng tiền tệ, các ngành công nghiệp của Hàn Quốc đóng băng và họ phải vay Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) 57 tỷ USD.
Trong suy nghĩ của người Hàn, đó là sự ô nhục và đầy đau đớn. Đến mức, Tổng thống lúc đó là ông Kim Young Sam đã thừa nhận trên sóng truyền hình rằng “ngày nào cũng tự đánh mình” do quá xấu hổ vì đã đẩy đất nước vào con đường này. Thế nhưng, Hàn Quốc đã chỉ dùng đến 1/3 số tiền vay và trả hết nợ trước thời hạn 3 năm.
Tinh thần vượt khó của dân tộc này vẫn luôn là điều khiến các nước trong khu vực phải ngưỡng mộ. Tuy nhiên ít ai có thể ngờ rằng, trong lúc bế tắc, một trong những cách “kiếm tiền” của họ lại là bán nhạc và phim.
Tổng thống mới nhậm chức Kim Dae Jung, trước thách thức phải giải quyết hậu quả của cuộc khủng hoảng đã có một quyết định đầy táo bạo. Xây dựng ngành công nghiệp giải trí có tầm ảnh hưởng quốc tế và gây dựng thương hiệu quốc gia để thu hút đối tác, nhà đầu tư.
Ở một đất nước châu Á đầy khắt khe và nhiều quy tắc, một vị tổng thống đã đích thân gọi điện cho một chuyên gia PR để bàn về kế hoạch PR cho quốc gia của mình bằng văn hóa. Đồng thời, gây dựng một ngành công nghiệp hoàn toàn mới mà không cần cơ sở hạ tầng tốn kém.
Có thể nói chính phủ Hàn Quốc đã có quyết định đúng đắn.Theo thống kê của Cục nội dung sáng tạo Hàn Quốc (KOCCA), ngành công nghiệp K-Pop đã thu về 3,4 tỷ USD trong năm 2011. Số liệu này đã tăng liên tục với tốc độ gần 80% hàng năm kể từ 2007. Theo nghiên cứu, cứ mỗi 100 USD nhạc Hàn được tiêu thụ ở nước ngoài, thì lại có thêm 395 USD hàng điện tử như điện thoại di động hay tivi được xuất khẩu.
Và giờ đây, khó có thể tin được một trong những công việc của nhân viên Bộ Văn hóa Hàn Quốc lại là nghiên cứu về thực tế ảo và công nghệ ba chiều (hologram) siêu thực để tạo ra một buổi trình diễn chân thực cho các “Thần tượng” K-Pop. Hay nghiên cứu cầu vồng nhân tạo, pháo hoa có thể điều khiển họa tiết theo ý muốn… nhằm phục vụ các sân khấu nghệ thuật hoành tráng bậc nhất.
Chính phủ Hàn Quốc đã góp phần tạo nên làn sóng K-Pop mạnh mẽ ngày nay nhưng chính truyền thống văn hóa từ bao đời lại là một nhân tố quan trọng khiến K-Pop rất khác so với văn hóa nhạc Pop hiện đại khác trên thế giới.
Lò đào tạo “địa ngục” nhưng vẫn thu hút hàng triệu người trẻ mỗi năm
Các công ty và hãng thu âm thường phải lùng tìm, đào tạo các “Thần tượng” từ khi còn nhỏ với đủ các loại kỹ năng cần cho một nghệ sĩ giải trí sau này. Lịch trình học tập căng thẳng, kỷ luật như trong quân đội, sự đào thải khắt khe và chia chác quyền lợi không hợp lý là những điều đã được tiết lộ từ chính những người trong cuộc.
Thế nhưng hàng năm vẫn có hàng triệu bạn trẻ tham gia các vòng thi tuyển làm thực tập sinh cho các “đế chế” giải trí lớn của Hàn Quốc. Dành cả tuổi thanh xuân của mình để nhào lộn, nhảy múa, luyện thanh cho tới học cách ứng xử để mong có ngày trở thành người nổi tiếng. Ngoài sức hút quá lớn từ danh lợi, điều kiện tốt để thỏa mãn đam mê hay đơn giản chỉ là để được đi con đường mình lựa chọn, điều gì đã khiến những đứa trẻ đó quyết tâm tới cùng và đặt mình vào vị trí luôn có thể bị đào thải bất kỳ lúc nào như vậy?
Có những Idol sau khi từ giã ngành giải trí đầy khắc nghiệt, đã tiết lộ rằng họ phải tập luyện liên tục từ khi còn nhỏ, trong một môi trường khắc nghiệt như họ gọi là “lò đào tạo địa ngục”. Họ phải học rất nhiều kỹ năng ngoài chuyên môn ca hát và nhảy múa. Thông thường, lịch học sẽ kéo dài từ 9 – 10h sáng ngày hôm trước đến 2 – 3h sáng ngày hôm sau.
Các thực tập sinh cũng luôn bị theo dõi rất sát sao các chỉ số thể hình. Sana của nhóm nhạc Twice tiết lộ: “Khi đó chúng em ở ký túc xá và cực kì thèm ăn chân giò. Nhưng do có CCTV (máy quay an ninh) ở phía trước cửa nên chúng em không thể ra ngoài nhận hàng, vì vậy em đã nghĩ cách”. Các thành viên đã buộc giây giày lại với nhau để đưa tiền cho người giao hàng thông qua chiếc giày và nhờ người giao hàng cột chân giò vào đầu dây kéo để họ kéo lên.
Áp lực học hành lúc nào cũng rất khủng khiếp. Nhóm nhạc TVXQ từng bị giáo viên mắng mỏ và đánh đòn khi có thái độ tập luyện không tốt. Tuy nhiên, theo Phó giám đốc công ty giải trí MC, Kim Cheong Fan, ông cảm thấy việc “bị đánh đập cũng chưa phải chuyện gì đáng sợ, có khả năng chịu đựng được thì sau này khi gặp phải chuyện gì khó khăn cũng sẽ không bao giờ thấy sợ hãi. Nếu không chịu được như vậy thì có lẽ bạn không thích hợp với nghề này, nên sớm rút lui để tìm lại chính mình. Đó mới là việc nên làm”. Còn quản lý của các ngôi sao thì cho rằng có đào tạo khắc nghiệt thì các học viên mới “nên người”.
Các thực tập sinh cũng thường phải chờ đợi và trau dồi kỹ năng rất lâu mới được debut (ra mắt công chúng). Anh chàng G. Soul của công ty JYP đã phải làm thực tập sinh 15 năm trước khi được debut làm ca sĩ hát solo. Thủ lĩnh G- Dragon của nhóm nhạc nam thành công nhất Hàn Quốc hiện nay, Bigbang cũng phải chờ đợi 11 năm trong kiên nhẫn mặc dù anh được coi là thần đồng và tham gia vào ngành công nghiệp giải trí từ khi còn rất nhỏ. Hay như những Min (Miss A), Jokwon (2AM) và Jessica (cựu thành viên SNSD) đã làm thực tập sinh trong suốt gần 8 năm.
Đến khi được debut trở thành Idol thì họ vẫn phải làm việc với lịch trình dầy đặc, có khi chỉ được ngủ 30 phút một ngày. Ca sĩ Suzy được mệnh danh là “tình đầu quốc dân” cũng phải thốt lên rằng: “Tôi đã đánh mất nụ cười, từ sau khi ra mắt, tôi chẳng có lấy một phút ngơi nghỉ, dù rất biết ơn nhưng tôi cũng mệt mỏi lắm”.
Năng lượng từ “Han” là cái gốc của mọi “kỳ tích” đóng mác Hàn Quốc
Nhà phê bình văn hóa Lee Moon Won đã nói về cách người phương Tây nhìn người Hàn như sau: “Họ nghĩ chúng ta đều là robot. Chúng ta không thể làm gì với cách người phương Tây nhìn chúng ta. Người Hàn bỏ công sức như nhau cho mọi thứ, dù là thi Đại học hay công việc văn phòng. Hàn Quốc là biểu tượng cho sự chăm chỉ” – (trích “Giải mã Hàn Quốc sành điệu” của Euny Hong).
Có một đặc điểm mà người ta đều sẽ luôn nhắc tới khi phân tích về bất kỳ một kỳ tích nào của người Hàn Quốc. Đó là văn hóa “Han” – một khái niệm không thể dịch ra các thứ ngôn ngữ khác cũng giống như “Hygge” của Đan Mạch hay “Sisu” của Phần Lan.
“Han” là từ viết tắt của “Han tan” nghĩa là sự chua xót, kìm nén tức giận. Đó là cảm giác được hình thành qua năm tháng khổ cực, phải chịu những áp bức và thiệt thòi liên tục. Đó là gánh nặng trên vai, là sự pha trộn giữa hy vọng và đau thương.
Trong suốt 5.000 năm lịch sử, Hàn Quốc và Bắc Triều Tiên đã từng bị xâm lược 400 lần. Chiến tranh liên miên, sống trong cảnh nghèo đói trường kỳ cũng đã hình thành nên nhiều tính cách rất đặc trưng của người Hàn Quốc. Như rất trân trọng đồ ăn, ăn miếng lớn, ăn uống xì xụp, không được phép để thừa.
Và “Han”, thứ cảm xúc phẫn uất nhắc nhở họ không bao giờ được rơi vào tình trạng thua kém và bị bắt nạt nữa. Mặt tích cực của Han là khi họ không oán trách hoàn cảnh mà biến thành thứ năng lượng chịu đựng và vươn lên khắc phục hoàn cảnh. Thậm chí thế hệ đi trước của Hàn Quốc sẵn sàng chịu đựng đau khổ và vất vả để thế hệ tương lai có được cuộc sống tốt đẹp hơn.
Người nước ngoài nhìn vào sẽ thường nhận định rằng người Hàn Quốc nói chung làm việc rất nhiều đòi hỏi cao trong công việc. Họ làm việc như thể họ sống chỉ để làm việc đó. Thời gian làm việc của người Hàn đứng thứ hai trong các nước OECD (Tổ chức hợp tác và phát triển kinh tế). Một người Hàn làm việc trung bình hơn 2.000 giờ mỗi năm trong khi người Mỹ làm 1.790 giờ và người Pháp là 1.479 giờ/năm.
Họ bắt mình phải thành công và không được phép từ bỏ nếu thất bại và họ cũng gây áp lực đó lên những người làm cùng mình. Nhiều tấm gương thành công tại Hàn Quốc hay các ông chủ Chaebol nổi tiếng đều được gắn liền với “Han”. Và dân tộc này đã hình thành một tính cách nỗ lực và ôm đồm đến khó hiểu trong mọi việc mình làm.
Làm việc trong ngành nghề nào thì người Hàn cũng sẽ luôn phải lao động không ngừng nghỉ, kể cả đó là những “Thần tượng” tương lai. Vậy nên những đứa trẻ một khi dấn thân vào làm thực tập sinh tại các công ty giải trí lớn, chúng sẽ không dễ dàng từ bỏ mà chỉ có một con đường, nỗ lực, nỗ lực không ngừng.
Đối với họ, dù không phải vật lộn ở các sàn tập, thì họ cũng sẽ phải vật lộn tại trường học, rồi tới các văn phòng công sở hay công xưởng sản xuất. Thế nên cuối cùng vẫn là phải nỗ lực không ngừng, không có sự khác biệt.
Đào tạo tài năng ngay từ khi còn nhỏ là cách nhanh nhất để có được chất lượng nhân lực cao ở mọi lĩnh vực. Ví dụ về bóng đá trẻ Việt Nam là một minh chứng hùng hồn đang khiến cả đất nước lâng lâng trong cảm giác tự hào thời gian gần đây. Nếu chỉ ngồi đợi nhân tài xuất hiện ở đâu đó, đặc biệt là nhiều nhân tài để kết hợp họ lại thành một tập thể đồng đều như các nhóm nhạc Hàn Quốc hay đội bóng U23 Việt Nam thì không hề đơn giản. Thay vì thế hãy đào tạo tài năng từ khi còn nhỏ và sự chăm chỉ, nỗ lực là điều không thể thiếu.
Các nghệ sĩ trẻ đang gặt hái nhiều thành công trong giới giải trí của Việt Nam hiện nay chủ yếu đều đi lên từ những chương trình tìm kiếm tài năng trên truyền hình. Vội vàng ký hợp đồng béo bở với một công ty nào đó rồi hoạt động liên tục để tranh thủ sự nổi tiếng vừa chớm nở. Họ cũng lao động cật lực nhưng không phải là trau dồi thêm kỹ năng và nhân cách mà là để kiếm được nhiều tiền trong thời gian nhanh nhất có thể.
“Thần tượng” thì phải “chak han”
Các nghệ sĩ giải trí dù làm trong lĩnh vực có đầy sự ngưỡng mộ của người hâm mộ, tương lai có thể có tầm ảnh hưởng tới toàn khu vực hoặc thế giới, thế nhưng họ cũng phải lao động cật lực và giữ hình ảnh trong sạch nếu không có thể mất tất cả.
Xã hội Hàn Quốc là một xã hội khắt khe đối với những người nổi tiếng. Vì sự nổi tiếng đó là tới từ khán giả, họ đem tới cho anh vinh quang thì anh cũng phải có trách nhiệm lại với xã hội. Nếu không, anh sẽ chẳng thể ngẩng cao đầu tại một nơi hình ảnh không tỳ vết của cá nhân là cực kỳ quan trọng.
Tháng 6/2017, ca sĩ TOP của Big Bang bị điều tra vì sử dụng cần sa khiến người hâm mộ choáng váng. Chỉ sau 5 ngày bị cáo buộc, TOP đã bị trục xuất khỏi đơn vị cảnh sát mà anh đang phục vụ trong thời hạn nghĩa vụ quân sự.
Ca sĩ Onew bị một phụ nữ tố cáo có hành động khiếm nhã tại quán bar. Mặc dù nạn nhân đã rút đơn và công ty quản lý khẳng định mọi chuyện chỉ là hiểu lầm. Nhưng nam ca sĩ của nhóm SHINee đã phải dừng mọi hoạt động và rút khỏi dự án Age of Youth 2.
Có cả những scandal mà chủ nhân đã được minh oan nhưng cũng đủ khiến các nghệ sĩ mất hết cả sự nghiệp và danh dự. Như Kim Hyun Joong, Yoo Chun, T-ara, Park Bom… dù đã được tòa án trả lại sự trong sạch, nhưng họ cũng không thể lấy lại được sự nghiệp vốn đang lên như diều gặp gió trước đó.
Tất cả các nghệ sĩ, người nổi tiếng ở Hàn Quốc dường như đều cố gắng xây dựng hình ảnh trong sáng, sạch sẽ trong lòng người hâm mộ. Người nổi tiếng, nhất là các Idol trẻ tuổi thì không được phép có scandal, luôn luôn phải xuất hiện với hình ảnh lạc quan, dễ thương và lễ độ với người hâm mộ. Biểu tượng quyến rũ Hyuna, nhóm nhạc với hình tượng mạnh mẽ như 2PM hay “sang chảnh” như BigBang thì khi xuất hiện trước truyền thông cũng phải gập người 90 độ chào hỏi, ăn nói đúng phép lịch sự, cử chỉ ý tứ, ngoan hiền.
Họ phải duy trì lối sống lành mạnh, là hình mẫu lý tưởng, bởi đa số người hâm mộ của họ là trong độ tuổi thanh thiếu niên. Đó là trách nhiệm của một người nổi tiếng đối với xã hội. Giúp định hướng thế hệ trẻ trở thành những người có giáo dục, chăm chỉ và thiện lương.
Thế nên không chỉ là đào tạo Idol, các công ty giải trí của Hàn Quốc đều chú trọng việc dạy dỗ các thực tập sinh trở thành người có ý thức với xã hội, có lối sống lành mạnh.
Xã hội Hàn Quốc lưu giữ nhiều nét truyền thống và coi trọng lề thói, coi trọng giáo huấn của Khổng Tử. Việc làm một người đúng đắn, chính trực có ý nghĩa đối với họ nhiều hơn là lợi ích nhất thời rất nhiều. Vậy nên người Hàn rất trọng việc có một hình ảnh sạch sẽ. Họ hiểu rằng một chút lợi ích bây giờ sẽ không mua được cái thể diện về lâu về dài, cho nên dù thế nào cũng không được phạm lỗi.
So với các nghệ sĩ ở Việt Nam, có vẻ nghệ sĩ Hàn Quốc “thiệt thòi” hơn một chút. Ở Việt Nam, người nổi tiếng có thể vướng vào tù tội với những tội danh kinh khủng như ấu dâm, những vụ “lùm xùm” giật chồng người khác, phản bội vợ mới sinh con, nói năng vô lễ với tiền bối, vô ơn với thầy cô dẫn dắt mình… nhưng họ vẫn tiếp tục hoạt động nghệ thuật, xuất hiện liên tục trên tivi, quảng cáo đầy khắp ngõ ngách phố phường.
Xã hội Việt Nam đang thể hiện một sự mâu thuẫn khi người ta có thể bức xúc phán xét, quy tội, thậm chí là miệt thị người khác trên các trang mạng xã hội. Nhưng lại chẳng có chế tài, hành động cụ thể nào đối với những lỗi vi phạm quy phạm đạo đức chung của bất kỳ một xã hội văn minh nào.
Chúng ta không kích động sự trừng phạt và đòi hỏi người dân phải phẫn nộ, quay lưng lại với người phạm lỗi. Nhưng ít nhất, những hành động cụ thể và phản ứng văn minh trước cái xấu sẽ góp phần ước thúc người dân, đặc biệt là giới trẻ để họ có thể phân biệt được đúng sai mà tránh mắc phải sau này. Bất kỳ một xã hội nào cũng cần có những quy phạm đạo đức và người dân phải bảo vệ nó.
Vũ đạo “kiểu Hàn Quốc” độc nhất vô nhị và bài học về tinh thần làm việc nhóm
Các nhóm nhạc Hàn Quốc đều rất đông thành viên, và hầu hết đều dùng số lượng áp đảo và những màn nhảy đồng bộ đến từng chi tiết để gây ấn tượng thị giác cho người xem. Để hát một bài hát nhạc Pop, đâu cần nhiều người tới vậy trong một nhóm nhạc. Thế nhưng người Hàn biết rằng, sự đồng đều, chính xác như xếp hình tại những màn khai mạc Olympic sẽ gây ấn tượng mạnh về thị giác và truyền tải được sức mạnh đoàn kết và hòa hợp.
Các thành viên các nhóm nhạc Idol đều có khả năng nhảy múa khớp với nhau một cách hoàn hảo. Họ phải đổ không biết bao nhiêu mồ hôi và cả nước mắt trên các sàn tập ngày này qua năm khác trước khi được debut. Thậm chí các thành viên phải học cách bỏ qua những bất đồng, cãi cọ để một khi cùng hợp tác, cùng nhau đứng trên sàn diễn, thì mọi hành động đều phải như một.
Ông chủ của Mnet, Shin Hyung Kwan chia sẻ với nữ nhà báo Euny Hong rằng:
“Nhạc Hàn nổi tiếng vì tâm lý hợp tác rất mạnh. Họ sẽ làm việc, kể cả có phải chết” (trích “Giải mã Hàn Quốc sành điệu”).
Nhóm trưởng Jae Beom của nhóm nhạc Got7 khi được hỏi nếu giả sử có xích mích gì với Jin Young (thành viên khác) trước khi lên sàn diễn thì sao, cậu đã vui vẻ trả lời rằng, trước tiên cứ phải diễn cho tốt đã, mọi chuyện đều phải giải quyết sau sân khấu.
***
Có thể nói sự thành công của K-Pop một phần là nhờ những phẩm chất rất quyết liệt của người Hàn Quốc. Phẩm chất đó được hun đúc từ quá khứ đau thương và nhiều mất mát. “Han” của người Hàn có thể quá khắc nghiệt và hơi cực đoan. Nhưng không thể phủ nhận, nếu khắc chế được bớt sự oán hận và biến thành năng lực chịu đựng, thì mong muốn luôn cố gắng lao động mà không trông chờ vào sự giúp đỡ từ ai khác, sự bền bỉ và khả năng chịu đựng là một phẩm chất cần có của mọi kỳ tích.
Tinh thần vì tập thể mà có thể hy sinh mọi sự bất đồng lại là một biểu hiện không ích kỷ và nhìn xa trông rộng. Coi trọng hình ảnh trong sạch là một thước đo vô hình khiến mọi thành viên luôn hướng tới việc hoàn thiện bản thân trở thành người tốt. Một xã hội có chuẩn mực chung để ước thúc mọi người sống tốt và duy trì hình ảnh trong sạch sẽ hạn chế những thói hư tật xấu làm suy yếu sức mạnh của dân tộc đó. Đây cũng là điều cần thiết của mọi nền văn minh nếu muốn phát triển bền vững.
Văn hóa đại chúng từ K-Pop thu hút người hâm mộ không phải chỉ từ những hình thức hào nhoáng bề ngoài mà còn từ những nét truyền thống rất đặc trưng. Ông Kang Cheol Keun (chủ tịch Hiệp hội Giao lưu văn hóa quốc tế Hallyu) cũng nhấn mạnh rằng: “Văn hóa truyền thống mới là cốt lõi của văn hóa Hàn Quốc”.
Qua đó, người ta được truyền cảm hứng về thái độ lao động chăm chỉ, bền bỉ, tất cả vì lợi ích của tập thể và dù có thành công, nổi tiếng đến mấy thì cũng phải làm người trong sạch. Những thứ không có nội hàm mà chỉ hình thức bề mặt sẽ không bao giờ tồn tại được lâu. Ngành giải trí cũng vậy, dù là mua vui cho thiên hạ hay truyền cảm hứng về những điều tốt đẹp, thì cũng phải đi từ cái gốc văn hóa truyền thống.